Bố tôi cứ khuyên tôi yêu anh ấy. Bố bảo anh ấy thích tôi nên hỏi thăm suốt, việc đến nhà tôi ăn cơm cũng là cố tình để được gặp tôi. Tôi ngạc nhiên, thầm dè bỉu ngoại hình anh ấy. Nhưng bố mẹ khuyên nhiều, rồi cam kết tôi lấy anh ấy sẽ sung sướng. Hơn nữa, lúc nhà tôi gặp khó khăn, anh ấy giúp đỡ được trong khi bạn bè, đối tác khác chạy hết, chứng tỏ anh ấy là người đàn ông tử tế.
Dần dần tôi cũng xuôi, không yêu nhưng cũng thấy quý anh ấy. Anh ấy đến nhà, đưa tôi đi ăn, đi chơi tôi cũng không từ chối nữa. Sau nửa năm thì chúng tôi quyết định cưới. Tôi thấy mình bình lặng, không hồi hộp và cũng chẳng có nhiều cảm xúc.

Tôi có thể tin là anh không giận chuyện quá khứ của tôi không? (Ảnh minh họa)
Nhưng đến trước giờ rước dâu, tự dưng người yêu cũ gửi cho tôi bức ảnh ngày còn hẹn hò, tôi bật khóc tức tưởi, vội gọi lại cho anh. Tôi nghĩ là anh muốn quay lại. Nhưng máy anh bận, tôi được rước dâu mà lòng đầy chán nản.
Suốt lễ cưới, mặt tôi như đưa đám khiến chồng tôi bực mình phải nhắc nhở mấy lần. Anh là người có địa vị nên cũng cần thể diện với bên ngoài. Đêm tân hôn, tôi ngồi co ro trong góc giường. Chồng tôi tắm xong nhìn thấy bộ dạng của tôi thì thở dài, lấy ra mấy tấm ảnh đưa cho tôi xem.
Tôi ngỡ ngàng nhìn chết trân vào đấy. Trong ảnh là cảnh giường chiếu của tôi với tình cũ. Nhìn ảnh ấy, người chồng nào hẳn cũng phát điên. Tôi nhục nhã ôm mặt, khóc tu tu như một đứa trẻ. Hóa ra người yêu cũ chẳng tốt đẹp gì, anh ta muốn trả thù. Vậy mà trước giờ cưới tôi còn mơ tưởng quay lại với anh ta kia đấy.
Chồng tôi bảo sẵn sàng bỏ qua chuyện này và mong muốn tôi dành thời gian và tình cảm cho anh nhiều hơn. Tôi xấu hổ quá mọi người ạ. Anh ấy vị tha như thế thật sao? Thật sự anh ấy không ghen với quá khứ yêu đương cuồng nhiệt của tôi ư? Tôi lo lắng quá! Tôi chẳng có đủ can đảm để bày tỏ với anh nỗi ân hận của mình. Giờ tôi mới hiểu lấy chồng đẹp trai không bằng chồng tử tế.
(thuki15...@gmail.com)