Bệnh giang mai do xoắn khuẩn Treponema pallidum gây nên, lây truyền chủ yếu qua quan hệ tình dục, từ mẹ sang con và qua truyền máu. Bệnh không lây qua tiếp xúc như cầm nắm các đồ vật. Nếu phụ nữ mang thai mắc giang mai có thể truyền bệnh cho con gây dị tật, thậm chí tử vong.
Bệnh giang mai có thể điều trị khỏi bằng kháng sinh ở giai đoạn đầu. Tuy nhiên bệnh có thể tái phát nếu tiếp tục tiếp xúc với vi khuẩn.
Bệnh giang mai được chia làm 3 giai đoạn:
Giai đoạn 1, thường có các vết chợt hình tròn hoặc bầu dục, không đau trên bộ phận sinh dục, miệng hoặc bề mặt da, xuất hiện sau khoảng 3-4 tuần kể từ khi quan hệ tình dục với người mang bệnh.
Giai đoạn 2: Bệnh nhân xuất hiện phát ban không ngứa khắp người kèm viêm hạch lan toả, một số trường hợp bị rụng tóc, xuất hiện vết loét như mụn cóc ở miệng, hậu môn và bộ phận sinh dục.
Ở giai đoạn 1 và 2, nhiều người chủ quan không đi khám, khi thấy các vết loét hoặc phát ban tự khỏi nhưng thực tế, vi khuẩn vẫn tồn tại trong cơ thể.
Theo cơ quan Kiểm soát bệnh tật Hoa Kỳ, vi khuẩn gây bệnh giang mai có thể nằm im trong cơ thể đến 30 năm trước khi chuyển sang giai đoạn 3 gây tổn thương các cơ quan, não.
Giai đoạn 3: Thường xuất hiện vào năm thứ 3 của bệnh với các biểu hiện tổn thương tim mạch, tổn thương thần kinh gây bại liệt, mất trí nhớ, đau đầu, co giật, giảm thị lực, tổn thương mạch máu, gan, xương, khớp... Khi tổn thương nội tạng, bệnh nhân có thể tử vong.