Không chỉ vậy, chồng tôi cũng lãng mạn lắm. Anh chưa bao giờ quên ngày kỷ niệm của chúng tôi. Những ngày lễ, người ta có quà lớn thì tôi cũng có món quà bé nhỏ nhưng ấm áp. Chồng tôi cứ bảo, sau này anh có tiền, anh sẽ dẫn tôi đến những nhà hàng sang trọng, mua những bộ đồ đắt tiền để mặc. Thú thật tôi chẳng cần phải như vậy. Chỉ hy vọng vợ chồng con cái khỏe mạnh, chúng tôi hạnh phúc bên nhau, thế là được rồi.
Kể ra chồng tôi cũng tốt tính lắm mọi người ạ. Ngày xưa lúc còn yêu tôi, không ít lần anh bị bố tôi nói những câu nặng nề, xúc phạm. Vậy mà bây giờ, anh lo cho nhà tôi như một người con trai thực thụ.
Đợt vừa rồi bố tôi bị tai nạn. Mặc dù không bị ảnh hưởng đến tính mạng nhưng bố tôi phải nghỉ ngơi một thời gian dài. Mất đi lao động chính, kinh tế nhà tôi trở nên khốn đốn. Hai đứa em của tôi đang tuổi ăn học, chúng còn quá bé để ra ngoài kiếm tiền nuôi bản thân.

Kể ra chồng tôi cũng tốt tính lắm mọi người ạ. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng nghĩ đến chuyện sẽ gửi tiền về cho nhà ngoại nhưng cứ đắn đo mãi. Hôm ấy, chồng tôi đột nhiên mở lời. Anh bảo tôi rút tiền trong sổ tiết kiệm gửi về cho bố mẹ để trang trải cuộc sống. Dù sao chúng tôi cũng phải có trách nhiệm với bố mẹ.
Biết con rể có tấm lòng hiếu thuận, bố mẹ tôi mừng lắm. Nhưng điều làm tôi khó xử là chuyện này đến tai mẹ chồng tôi. Bà vốn ở gần nhà tôi nên có lẽ đã nghe được thông tin từ ai đó. Hôm vừa rồi, mẹ chồng tôi gọi lên vay tiền. Bà còn nhấn mạnh rằng chúng tôi có tiền cho nhà ngoại thì cũng phải công bằng với nhà nội. Khổ nỗi, vợ chồng tôi không còn dư giả đồng nào nữa. Bây giờ tôi khó xử quá, không cho mẹ chồng vay thì kiểu gì cũng bị ghét bỏ. Tôi có nên vay tạm ai đó để đưa tiền cho mẹ chồng không?
(hangmit...@gmail.com)